Hiếm có một trận chung kết Champions League nào mà cởi mở về thế trận như Chelsea và Man City đã trình diễn. Hai bên thay phiên nhau thi triển các mảng miếng phối hợp cùng đồng đội ngay sau tiếng còi khai cuộc được thổi. Hàng tiền vệ so kè nhau với khả năng làm bóng, tấn công thoáng và phòng ngự cực kì hay, một cuộc thi đấu cân tài cân sức trong phần lớn thời gian hiệp 1. Và một bàn thắng duy nhất của cầu thủ Kai Havertz ở phút thứ 42 đã giúp câu lạc bộ Chelsea đánh bại Man City và hiển nhiên lên ngôi vô địch Champions League lần thứ 2 trong lịch sử của đội bóng.
Mục lục
Trận chung kết đầy kịch tính
Sterling, Foden đã có lúc rất gần bàn thắng nhưng họ thua cái rướn người của James và Rudiger. Tương tự, Kai Havertz và Timo Werner lẽ ra sẽ có nhiều khoảng trống hơn. Nếu Ruben Dias và Kyle Walker không đọc tình huống hay đến vậy..
Khi mà khán giả tưởng như hiệp 1 sẽ kết thúc với tỉ số hòa không bàn thắng, và Chelsea đang lo lắng về chấn thương của Thiago Silva, Kai Havertz khiến cả cầu trường bùng nổ ở phút 42. Tiền vệ người Đức đón đường chọc khe của Mount, thoát xuống vượt qua Ederson rồi dễ dàng đưa bóng vào lưới trống. Chelsea đã có thể mở tỷ số sớm hơn khi Timo Werner có ít nhất hai cơ hội ngon nhưng bỏ lỡ. Nhưng, khả năng di chuyển nhanh với cường độ cao của Werner thường xuyên đặt hàng thủ Man City vào trạng thái báo động. Màn trình diễn của Werner và Havertz cho thấy Tuchel đã đúng trong việc lựa chọn nhân sự.
Một kết thúc hoàn hảo cho Chelsea
Chứng kiến thời khắc Kevin De Bruyne bật khóc sau khi nhận ra bản thân không thể tiếp tục thi đấu. Mới thấy Chelsea đã chơi trận chung kết Champions League; vào rạng sáng qua tốt đến nhường nào. De Bruyne hiểu rằng, nếu không có anh trên sân. Thì cơ hội để Man xanh khoan thủng tấm lá chắn thép mà Thomas Tuchel tạo ra là bất khả thi. Và thực tế đã chứng minh, De Bruyne khóc cho bản thân, khóc luôn cho cả đội.
The Blues đã giăng ra một hệ thống phòng ngự chặt chẽ và khoa học tới mức. Khiến đội bóng ghi bàn nhiều thứ nhì Champions League mùa này. Thậm chí còn không có nổi tư thế dứt điểm thoải mái nhất mỗi khi có cơ hội. Mọi nỗ lực, từ cá nhân đến tập thể, của Man City nếu có may mắn vượt qua chốt chặn N’Golo Kante. Thì cũng không thể phát triển thành một tình huống bóng tạo ra nguồn cảm hứng cho toàn đội. Rõ ràng là Chelsea đã xây dựng được một hệ thống phòng ngự hoàn hảo và chuẩn bị tất cả các phương án tối ưu nhất. Để ngay cả khi Thiago Silva bất ngờ phải rời sân, mọi thứ vẫn trơn tru, chặt chẽ.
The Blues như là một cỗ máy vận hành ăn khớp từng bánh răng
Chúng ta có một thống kê: Với chỉ 0,31 bàn thua/trận tại Champions League mùa này. Chelsea chính là nhà vô địch với tỉ lệ bàn thua/trận thấp thứ 3 lịch sử cúp châu Âu. 2 CLB lên ngôi mà thua ít hơn Chelsea là Milan (0,17 bàn/trận; mùa 1993/94) và Aston Villa (0,2 bàn/trận, 1981/82).
Chắn chắn trong phòng ngự là nền tảng mấu chốt để Chelsea chuyển trạng thái mượt đến mức. Ngay cả những người đã hình dung ra cách The Blues thi đấu cũng vẫn phải ngỡ ngàng. Nhìn cách các cầu thủ Chelsea dâng lên theo hàng lối chuẩn chỉnh. Cách mà Timo Werner chạy chỗ hút người, Kai Havertz ra dấu trước khi chạy chỗ. Có cảm giác The Blues là một cỗ máy vận hành ăn khớp từng bánh răng, với tỉ lệ sai số cực thấp.
Có một cột mốc lịch sử được lập ra sau khi Kai Havertz ghi bàn: Havertz 21 tuổi, nhận đường chuyền từ Mason Mount 22 tuổi để ghi bàn. Và đây chính là pha kết hợp tạo thành bàn thắng trẻ nhất trong lịch sử Champions League ở một trận chung kết. Nếu tính toàn bộ lịch sử cúp châu Âu thì lần gần nhất có một sự kết hợp tạo thành bàn thắng trẻ hơn cặp Havertz-Mount là vào ngày 27/5/1964. Khi Giacinto Facchetti (Inter Milan, 21 tuổi) chuyền cho Sandro Mazzola (21) ghi bàn vào lưới Real Madrid.
Hành trình thi đấu đáng tự hào của Chelsea
Và tất nhiên, chức vô địch Champions League không thể trao chỉ sau một trận đấu hay. Nó là thành quả của cả một quá trình, và với Chelsea, đó là một hành trình đầy tự hào.
Tại vòng bảng, Chelsea thắng CLB 3 lần vô địch Europa League, Sevilla với tổng tỉ số 4-0 sau 2 lượt trận. Đi tiếp trên tư cách đội nhất bảng. Vòng 1/8, họ chạm trán cựu á quân Champions League, nhà tân vô địch La Liga Atletico Madrid. The Blues cũng đi tiếp bằng 2 thắng lợi, không thủng lưới bàn nào.
Ở tứ kết, Chelsea đụng độ CLB năm xưa từng được Jose Mourinho đưa lên ngai vàng Champions League, Porto. Một chút bối rối đã khiến The Blues thua trận đầu tiên. Và cũng là duy nhất ở Champions League mùa này. Nhưng họ vẫn đi tiếp. Thách thức được đẩy lên tới cực đại khi ở vòng bán kết; Chelsea phải chạm trán CLB từng 3 lần liên tiếp vô địch Champions League, Real Madrid.
Với thành tích vô địch tới 6 lần trong… 7 trận chung kết từng góp mặt. 4 trong 6 lần Chelsea vô địch cúp châu Âu đến trong kỷ nguyên của ông chủ Roman Abramovich. Real có thể coi là bài test trình độ để kiểm chứng Chelsea đã thật sự vươn tầm châu Âu. Hay vẫn chỉ là một ông lớn Premier League. Và bằng trận hòa có bàn thắng tại Alfredo Di Stefano rồi sau đó thắng tuyệt đối ở Stamford Bridge. The Blues chứng minh cho cả thế giới thấy việc họ có mặt ở chung kết Champions League là tuyệt đối xứng đáng.
Cùng tìm hiểu thêm nhiều tin tức bóng đá hay tại đây nhé.